Một chiếc to lớn Noxus chiến hạm đang từ trên tầng mây hạ xuống, chậm rãi hạ lạc tại Bất Hủ pháo đài trên không. "Cái đó là… Leviathan số!" Darius làm sao có thể không biết chiếc quân hạm kia, mặc dù hắn không chủ quản hải quân, nhưng phàm là quân nhân liền không có không nhận ra chiếc này Noxus từ trước tới nay mạnh nhất chiến hạm. "Leviathan số?" Vừa thoát khỏi bão tố và những con sóng dữ của đại dương, du thuyền lại dạt vào một miền đất hoang sơ, bí ẩn. Kì nghỉ hè mơ ước bỗng chốc hóa thành một "trường học" sinh tồn gian khổ: các cậu bé phải tự xoay xở để kiếm cái ăn, chốn ở và sống sót qua bao thử thách, hiểm nguy với hi vọng mong manh được thấy lại quê nhà. Con đường sang Ấn Độ của Bồ Đào Nha Năm 1492, Christophe Colomb, người Ý gốc Genoa (gần Rome) được triều đình Tây Ban Nha tài trợ, đã khám phá ra châu Mỹ. Tên của ông còn nằm trong tất cả các sách sử. Ngoại trừ người Bồ Đào Nha đã đi trước hàng ngàn dặm, dưới sự kích động của ông Hoàng Henri, có biệt danh "Nhà hàng hải", qua đời năm 1460. Xuất bản ngày 17/05/2019 - Tác giả: Huyền Chu Tuyển tập và chọn lọc những bài văn mẫu lớp 9 hay nhất cảm nhận về bài Rô bin xơn ngoài đảo hoang của Đi-phô, qua đó ca ngợi sức sống mãnh liệt của con người trong khó khăn thử thách. ᛕích Ŧìиh Trên Hoang Đảo (NP, SM, H+) ᛕích Ŧìиh Trên Hoang Đảo (NP, SM, H+) Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (2) 6.63/10 trên tổng số 193 lượt đánh gi Web truyen luôn cập nhật truyen full, truyện mới một cách nhanh chóng và đầy đủ. pvObf. Trang Chủ Adventure Tôi Sống Trên Hoang Đảo Cùng Các Em Gái giá của bạn Điểm Review Tôi Sống Trên Hoang Đảo Cùng Các Em Gái Trung bình / 5 với 7 lần đánh giá Xếp hạng N/A, với lượt xem Tên khác Đang cập nhật Tác giả Đang cập nhật Nhóm dịch Đang cập nhật Thể loại Adventure, Harem, Manhua Quốc gia Trung Quốc Tags em gai, hoang dao, toi song Phát hành Đang cập nhật Trạng thái Đang tiến hành Bình luận 14 người đã theo dõi truyện này Bắt Đầu Đọc Chương Mới Nhất Giới Thiệu Đón đọc chap mới nhất tại Xem thêm BÌNH LUẬN Trả lời Bạn phải Đăng Ký hoặc Đăng Nhập để đăng bình luận. 1 Bình luận panda truyện hay, mong rằng sẽ ra nhanh hơn, nhiều hơn 04/01/2022 at 1446 Đăng nhập để trả lời Tags em gai, hoang dao, toi song TRUYỆN ĐỀ XUẤT Nữ Đồ Đệ Ai Nấy Đều Muốn Giết Ta Chapter 053 Chapter 052 07/06/2023 Đồ Đệ Nhà Ta Lại Quải Rồi Chapter 311 Chapter 310 09/06/2023 Thiên Đạo Đồ Thư Quán Chapter 275 Chapter 274 06/06/2023 Nhặt Được Vợ Là Hoa Khôi Chapter Chapter Võ Luyện Đỉnh Phong Chapter 3353 Chapter 3352 Vô Địch Đốn Ngộ Chapter 054 Chapter 053 Xem thêm... Truyện 18+ Truyện Sex Truyện Mẹ Và Con Trai Ngọt Ngào Tác giả Vô danh Tình trạng Hoàn thành Mới nhất Chương 12 Mang thai - Kết thúc! 22/07/2022 25212 Năm nay tôi mười sáu tuổi, đang là học sinh năm hai trung tôi thường xuyên ở nước ngoài, cho nên trong nhà chỉ có hai mẹ con nương tựa vào tôi tốt nghiệp học viện nghệ thuật của Pháp, chuyên ngành vũ đạo, sau này trở về Đài Loan và trở thành một vũ công múa ba lê. Sau đó, mẹ kết hôn với bố và dừng sự nghiệp sân khấu của mình khi mang thai tôi. Sau khi sinh tôi, mẹ chuyển sang làm giáo viên dạy múa cho đến tận bây dù năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng mẹ vẫn trẻ trung xinh đẹp, cách đây không lâu, một chuyện rất thú vị đã xảy ra Năm nay tôi mười sáu tuổi, đang là học sinh năm hai trung tôi thường xuyên ở nước ngoài, cho nên trong nhà chỉ có hai mẹ con nương tựa vào tôi tốt nghiệp học viện nghệ thuật của Pháp, chuyên ngành vũ đạo, sau này trở về Đài Loan và trở thành một vũ công múa ba lê. Sau đó, mẹ kết hôn với bố và dừng sự nghiệp sân khấu của mình khi mang thai tôi. Sau khi sinh tôi, mẹ chuyển sang làm giáo viên dạy múa cho đến tận bây dù năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng mẹ vẫn trẻ trung xinh đẹp, cách đây không lâu, một chuyện rất thú vị đã xảy ra Trước xem bộ phim kia cũng dùng kiến khâu vá vết thương như này, nộc kiến có thể làm tê liệt tế bào khiến máu hạn chế chảy, giờ thể thổ dân làm nhớ đến phim kia, bộ lạc nhỏ bị bộ lạc lớn săn bắt về làm tế phẩm cho thần linh khi tế phẩm xong còn dư người thì đem cho tộc nhân chơi đùa nhằm nâng cao sức chiến đấu đi săn...Đầu quảng trường, đầy người bị thoa phấn xanh lên người, bộ lạc săn nói nếu người chạy đến cuối quảng trường băng qua bìa rừng là ta thả cho các ngươi đi, sau đó main chạy thục mạng cùng bộ lạc, bên này bộ lạc đi săn dùng cung giáo đủ loại vũ khí ném về phía con mồi..... người bị giáo xuyên họng người bị cung tên xuyên cổ..... cuộc trốn chạy và trả thù của main với bộ lạc đi săn bắt đầu Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới Sử dụng mũi tên trái ← hoặc phải → để chuyển chapter Trang chủThể loạiTôi Sống Trên Hoang Đảo Cùng Các Em GáiChapter 38 NetTruyen 55 Facebook 0 Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do avatar nhạy cảm, spam link hoặc chưa đủ cấp độ Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản Tất cảBình luận chap Mới nhất Hoang Thiên Đế Cấp 4 Tác giả lười vl Trả lời 0 0 Báo vi phạm 13 ngày trước Ling Hui Tiên tử Cấp 5 Ghép à Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0003 01/04 Tra Nam Lâu Bản Vĩ Cấp 4 Cái lùm mía đúng nghĩ đen Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2126 12/03 Hoá Cảnh Cấp 4 có cái đảo đa năng quá Trả lời 1 0 Báo vi phạm 1601 15/02 i Shadow Cấp 4 cái lùm mía Trả lời 2 0 Báo vi phạm 1037 08/02 Tien Trong Cấp 4 cái đảo này chắc đủ loại tv luôn Trả lời 1 0 Báo vi phạm 2127 07/02 DoãnChíBình ĐụCôCô Cấp 5 Vậy mà t lại nhìn ra bụi cần sa tưởng đâu main là đồng môn Trả lời 5 0 Báo vi phạm 1636 05/02 Lạy chúa adi đà lạt Cấp 4 hẳn là ruộng mía , chân thật vl Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2136 01/02 Triệu Hà Chi Cấp 4 Mía thật thế Trả lời 2 0 Báo vi phạm 1336 29/01 Quách thái phiên Cấp 5 Triệu Hà ChiĐịt nhau ko em Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2056 01/02 TTB - AnhYÊUChi Cấp 5 Quách thái phiên M thik gạ địt k? M mún chết k mà gạ vk t Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0218 02/02 Quách thái phiên Cấp 5 TTB - AnhYÊUChiĐịt mẹ mày nè ranh con Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0805 02/02 TTB - AnhYÊUChi Cấp 5 Quách thái phiênĐịt chết pà mẹ m, địt cái mẹ m tin bố m cắt k, m ns ai ranh con hẻ cái thằng nhok này Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1910 02/02 Quách thái phiên Cấp 5 TTB - AnhYÊUChiKêu mẹ mày bú cặc tao đi Trả lời 0 1 Báo vi phạm 2028 02/02 TTB - AnhYÊUChi Cấp 5 Quách thái phiên Haha, mẹ vs chj m điếm sao m k biến thành gái điếm ik mà ngồi sủa đc cái con cặc j mún mẹ t bú, m chắc đủ đẳng cấp hẻ? M nghĩ m là ai, haha loại chim ngắn như m cho chó chẳng thèm vậy nên sủa ít lại và lm ik cho xã hội ik lên haha Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0522 03/02 Quách thái phiên Cấp 5 TTB - AnhYÊUChiĐịt con đĩ mẹ mày nè Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0758 03/02 TTB - AnhYÊUChi Cấp 5 Quách thái phiênĐịt Mẹ cái thằng còn trinh ik gạ đéo đc đứa nào này, ns vs thằng lồn như m tốn bao nhiêu tg của t rùi Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1427 05/02 Quách thái phiên Cấp 5 TTB - AnhYÊUChiĐụ nát lồn con đĩ mẹ mày nè Trả lời 0 1 Báo vi phạm 1724 05/02 Hènn Nèe Cấp 3 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0547 09/01 Mind Thuận Cấp 3 ark bản tàu Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0010 02/01 Loli Ngực bự Cấp 4 Mind ThuậnĐồng tình Trả lời 1 0 Báo vi phạm 2125 03/01 Đại Địa Mở Trói Cấp 4 Mía Del j thế kia Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1952 02/12/22 Yamete Kudasai Cấp 4 Ơ cái địt ghép cả anh cơ á 🤣 chân thật vãi Trả lời 1 0 Báo vi phạm 1339 13/11/22 Sieta Sa Đoạ Cấp 4 Mé ảnh Photo Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2248 11/10/22 TOINEK Cấp 3 Tác giả lười vẽ vãi lìn Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0048 13/09/22 Hhhhh Cấp 4 TOINEKTiện vậy thì ngại gì không làm Trả lời 2 0 Báo vi phạm 2007 13/09/22 TOINEK Cấp 4 HhhhhMía ấn độ đc in vào từ công nghệ Trung Quốc không thể bị nhận ra bằng mắt thường Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2113 13/09/22 Trang 1 / 4 1 2 3 4 › » Edit và beta trừ người lái thuyền thì mỗi một ca nô ngồi ba người, khách mời, người quay phim, và trợ lý quay phim. Nhưng thôi tổ chương trình còn rất dụng tâm, sáu chiếc cano là sáu màu khác nhau tương ứng với màu tiếp ứng của mỗi người, đến cả Lạc Thanh cũng không thiếu Kiều nhảy lên chiếc thuyền nhỏ màu bạc của mình, chờ mọi người ngồi lên những chiếc ca nô còn lại. Ca nô khởi động, lao vút về những hướng khác biển thoải mái tươi mát, trong không khí đều là mùi biển. Tốc độ của ca nô quá nhanh, nhịp tim cũng kích thích theo từng đợt sóng biển. Ban đầu còn có thể nghe thấy tiếng la hét sợ hãi của Phương Chỉ, về sau từng người đi xa nhau quá, cũng chỉ có tiếng gió và tiếng động cơ gầm Kiều không sợ thứ này, còn hận không thể cứ đi vòng quanh biển như vậy cả ngày. Cảng càng lúc càng xa phía sau, phóng mắt nhìn khắp nơi đều là những con sóng xanh thẳm. Không biết cano chạy bao lâu, cô có cảm giác mình đã ngồi tê rần cả mông, thì trước mặt dần xuất hiện một hòn Đảo Con Cua tên như vậy, cô còn tưởng là sẽ có cua bò khắp nơi, Thịnh Kiều xuống cano xong còn đặc biệt đi tìm xung quanh. Cuối cùng cô phát hiện chẳng có gì cả, không khác gì một hòn đảo bình thườngCô không nhịn được hỏi trợ lý quay phim đang dọn đồ xuống “Tại sao hòn đảo này lại tên là đảo Con Cua ạ?”Trợ lý nói “Tối qua đạo diễn ăn cua, thuận miệng đặt tên.”Thịnh Kiều “???”Trợ lý lấy một chiếc balo quân dụng lớn xuống từ cano. Sau khi mở ba lô ra, thứ đầu tiên mang ra lại còn là một khẩu Kiều còn đang ngồi xổm trên bờ cát chơi với sao biển nhỏ, ngó mắt thấy khẩu súng kia, đôi mắt cô trợn tròn đó cô liền thấy trợ lý lại lôi từ trong balo ra một bộ đồ lính ngụy đây? Ăn gà hàng real à?Trợ lý nói “Thay bộ trang bị laser này vào đi.”Thịnh Kiều yên lặng nhận lấy, nhân lúc cô mặc trang bị, trợ lý ở cạnh nói quy tắc “Bộ đồ này được trang bị một thiết bị nhận laser, sau khi trúng đạn, thiết bị sẽ phản ứng dựa theo vị trí thương tích của cô.”“Khói đỏ tượng trưng đã chết, sẽ bị loại ngay. Khói xanh lục có nghĩa là vết thương nhẹ, có thể tiếp tục trò chơi. Khói xanh lam có nghĩa là trọng thương, phải đứng tại chỗ đợi mệnh chờ đồng đội cứu trợ.”Thịnh Kiều mặc xong áo ngụy trang, vén mái tóc dài lên, đội mũ quân đội, cũng có mấy phần khí thế của nữ quân nhân anh hùng. Trợ lý lại đưa khẩu súng kia cho cô.“Đây là súng mô phỏng laze, tầm bắn từ 10 đến 30 mét, chỉ có mười phát đạn.”Thịnh Kiều ước lượng trọng lượng súng, rất nhẹ, cô giơ súng lên, làm động tác ngắm điệu trợ lý nghiêm túc “Chủ đề của tập này ——Quãng đời còn lại trên hoang đảo’. 24 giờ sau, nước biển sẽ bao phủ toàn bộ hòn đảo này. Trong giới hạn 24 giờ, sẽ có một con thuyền tới tiếp ứng, nhưng chỉ có thể đưa một người rời đi. Chúc cô may mắn.”Dứt lời, anh ta xoay người lên du Kiều hô to “Bao giờ thuyền tới? Vẫn ở vị trí này sao?”Trợ lý người ra đi đầu không ngoảnh lại, chào hỏi người lái thuyền, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt phía lại yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hải âu, tiếng sóng biển, còn có tiếng lá cây sàn sạt do bị gió thổi. Thịnh Kiều ôm cây súng, quay đầu nhìn người sống duy nhất bên cạnh, là thầy quay phim đeo khẩu trang hình xương khô lắm, hôm nay khẩu trang của anh ta không in hình bộ xương khô nữa mà đổi thành logo chống khủng bố tinh ra hôm nay là chiến đấu cá nhân, đến chót, chỉ có một người có thể chạy để giữ mạng. Thời hạn là 24 giờ, vậy chẳng phải tối nay phải qua đêm trên đảo sao?Cô nhìn xung quanh một phen, duỗi cái eo lười biếng, gỡ ba lô gác trên bờ cát làm gối đầu, sau đó thoải mái dễ chịu nằm “……”Đạo diễn “???”Tai nghe vang lên giọng nói không có tình cảm của hệ thống “Xin hỏi người chơi đang làm gì?”Thịnh Kiều “Người chơi mệt mỏi quá, muốn nằm phơi mình trên bờ cát, ngủ một giấc chiều.”Đạo diễn “……”Chủ đề tập này không có ma nên cô ta quyết định vô pháp vô thiên phải không?Hệ thống “Mời người chơi lập tức đứng dậy, đi vào rừng cây bắt đầu mạo hiểm, nếu không sẽ bị nổ đầu chết tại chỗ.”Thịnh Kiều “……”Cô đồng chí nhỏ Thịnh bị uy hiếp miễn cưỡng bò dậy, đeo ba lô lên, ôm khẩu súng chỉ có mười viên đạn, xoay người đi về phía rừng cây đằng tổ chương trình đã lựa chọn hòn đảo này, thì chính là giải quyết hết rồi. Ngoại trừ cảnh quan nhân tạo cần thiết, chắc chắn đã dọn sạch hết tất cả nguy hiểm. Thịnh Kiều hoàn toàn không sợ hãi, chầm chậm đi tới, còn móc trong balo ra một hộp khoai lát thể nhân viên công tác lẳng lặng nghe tiếng nhai khoai lát răng rắc truyền ra từ tổ thu âm. ……Tổng đạo diễn “Cô ta cho rằng mình tới du lịch ngắm cảnh sao?! Soát người kiểu gì đấy, sao lại cho cô ta đem khoai lát vào?!”Nhân viên công tác “…… Năm món đồ của cô ta có một chiếc dù, nãy quên mở dù kiểm tra, chắc là cô ta giấu khoai trong đấy.”Tổ đạo diễn “???”Trời đạo diễn mở ra những hình ảnh được chia nhỏ “Bẫy rập ở vị trí nào? Có phải hướng cô ta đi qua không?”“…… Số cô ta may, đều tránh hết rồi.”Tổng đạo diễn “…… Diễn viên quần chúng diễn dân bản xứ đâu?”“Dựa theo kịch bản, đang ở bên tuyến đường của Phương Chỉ .”“Gọi hết về cho tôi! Đi trói Thịnh Kiều lại!”Nhân viên công tác “……”Cô đồng chí nhỏ Thịnh còn không biết mình đã đắc tội tổ đạo diễn, gặm khoai lát tản bộ giữa khoảng đất không, nhìn trái ngắm phải. Ăn xong khoai lát, cô phủi phủi tay, vừa đi vừa hái hoa nhổ cỏ, không bao lâu sau liền kết cho mình một cái vòng hoa đội trùm lên chủ đề kì nào cũng nhẹ nhàng như vậy thì thật là tốt biết cỏ phía trước đột nhiên truyền tới âm thanh loạt chân Thịnh Kiều khựng lại, nghĩ thầm không phải gặp rắn đấy chứ? Giây lát sau cô lại phủ định, tổ chương trình sẽ không để sinh vật nguy hiểm như thế tồn tại trong hoàn cảnh này đâu, chắc là họ cố ý thiết kế trò xiếc dọa người không đi bên đấy là được rồi Kiều quay đầu đi sang hướng vừa quay đầu, bốn phía nháy mắt vang lên tiếng lạch bạch, tuy rằng biết là do tổ chương trình làm, nhưng một khắc đó cô vẫn bị dọa sợ, bèn nâng súng lên theo bản năng, nhìn bốn phía cảnh một tiếng, một mũi tên không biết từ nơi nào bắn tới, xoẹt một cái bắn vào cạnh chân đù chơi lớn vậy ư?Lại vèo vèo hai tiếng, mấy mũi tên phập phập cắm xung quanh cô, giống như một vòng tròn bao cô lại bên Kiều ôm quyền “Là vị thần tiễn nào đang biểu diễn tài nghệ, chi bằng hiện thân gặp nhau đi?”Xung quanh vang lên những tiếng gầm gừ, giống như sinh vật đang tức giận nào đó rầm rì trong cổ họng. Bụi cỏ bị đẩy ra, có bảy tám người da đen cao lớn đi tới từ xung đều để trần nửa trên, nửa người dưới mặc váy da thú, trên mặt không biết vẽ loạn lên bằng thứ thuốc màu gì, có kẻ đeo mũi tên, có kẻ cầm giáo dài, cong eo gù người, trong miệng đều phát ra tiếng động mà cô nghe không hiểu, dần dần đi gần tới phía Kiều dù có chuẩn bị sẵn nhưng vẫn bị hoảng sợ, vừa mới mở miệng nói câu “hello”, một người trong đó đột nhiên xông tới, vác cô lên vai quay đầu bỏ người dân bản xứ còn lại cũng sôi nổi chạy theo, âm thanh giận dữ hóa thành tiếng hoan hô sau khi đi săn. Thịnh Kiều bất chợt bị vác lên, sợ tới mức la hét thất thanh, người nọ khiêng cô chạy như bay cả quãng đường, bả vai xốc vào dạ dày cô, Thịnh Kiều cảm giác bữa trưa mới nãy mình ăn sắp bị xóc lòi cả dùng tay vỗ vào lưng người bản xứ, đứt quãng gào lên “Mau buông tôi xuống! Tôi muốn nôn!” Hô hai lần, cô lại đổi thành tiếng Anh “Let me down! I wanna vomit! Vomit! Vomit! Vomit!”Anh bạn người nước ngoài sắm vai dân bản địa rốt cuộc hiểu rõ ý cô, bước chân khựng lại, chần chờ không biết có nên dừng lại quả đạo diễn trong tai nghe kêu anh ta tiếp tục viên quần chúng làm hết phận sự chạy như bay về doanh đó anh ta liền nghe thấy có tiếng ọe ọe ở đằng sau, tấm lưng lõa lồ của anh ta nóng lên, có một dòng chất lỏng ấm nóng chậm rãi chảy xuống theo cơ bắp rắn chắc cứng như sắt thép của anh bạn nước ngoài “………………”Đạo diễn, xin hỏi thêm tiền không ạ?Thịnh Kiều rốt cuộc được thả tóm lấy bắp tay của một nữ bản địa nào đó, nôn hết dị vật ra, lại vội lấy nước trong balo ra súc miệng. Làm xong hết thảy, cô ngẩng đầu vừa thấy người bản xứ cõng cô mới nãy bị cô nôn vào người đang cởi váy da thú của chính mình, nhờ bạn đồng hành giúp mình chà lưng. Người bạn đồng hành kia bóp mũi, vẻ mặt ghét bản xứ “……”Đạo diễn “……”Camera “……” Thịnh Kiều Trách tui được sao?Cô ngồi dưới đất cho dịu cơn buồn nôn một lúc, mới nãy bị xóc nên khó chịu, giờ cô nôn xong thì đã ổn rồi. Đoạn đường còn lại không ai dám vác cô nữa, vì thế sửa thành áp giải, một trái một phải xách cánh tay cô, đưa cô tới doanh doanh địa này cũng là tổ chương trình dựng cảnh từ trước, gắng đạt tới độ chân thật nguyên gốc nhất, nơi nơi đều là phong cách hoang dã thô doanh địa chẳng những có người bản xứ là nam, còn có nữ dân bản xứ và con nít, camera đều giấu ở giữa các bụi cây ngọn cỏ, nhìn bốn phía chẳng có chút mùi vị hiện đại nào, quả thật có ảo giác như bị tóm đến lãnh địa của người bản xứ dân bản xứ giao lưu với nhau bằng ngôn ngữ mà cô không hiểu, hai tay Thịnh Kiều bị trói vào cây cột đằng sau, cô định dùng tiếng Anh giao lưu, nhưng mọi người đều không để ý tới một lát, ở giữa liền nổi lên một đống lửa, lửa lớn bốc cháy hừng hực, hai người nâng tới một cây côn sắt dài 2m đặt bên chân Thịnh Kiều, sau đó cởi dây thừng của cô, hình như định cột cô lên cây xanh rau má, thế này là định nướng tui đấy à?Thịnh Kiều cười lấy lòng nhìn thầy quay phim ở bên cạnh “Thầy quay phim, thấy sẽ không trơ mắt nhìn tôi bị nướng đấy chứ?”Người quay phim thờ ơ, chả thèm nâng mí mắt một Kiều sống không còn gì luyến tiếc hô to “Wait! Wait! I have an idea!”Hai người da đen kia quả nhiên dừng động tác, ngẩng đầu nhìn Kiều nói “How much did the director pay you? I’ll triple it!”Đạo diễn “Cô ta nói gì?”Phiên dịch “Đạo diễn cho các người bao nhiêu tiền, tôi sẽ cho gấp ba.”Tổng đạo diễn “???” diễn viên quần chúng kia đều bị idea của cô làm cho kinh sợ, liếc lẫn nhau, còn chưa phản ứng lại, Thịnh Kiều mắt nhìn sáu phương đã nhân cơ hội này bật người dậy, dùng cả tay và chân mà chạy chạy còn không quên chộp khẩu súng đang ở trên mặt đất……Cô chạy như điên chui thẳng vào rừng cây, ngoại trừ thầy quay phim, người da đen dân bản xứ rốt cuộc không đuổi Kiều mệt gần chết, gặp được một cái sườn dốc, cô nhũn chân trượt xuống, nằm trên mặt đất không bò dậy nổi đạo diễn hoảng sợ, lập tức hỏi trong tai nghe “Không sao chứ? Thịnh Kiều không sao chứ?”Thầy quay phim bây giờ cũng không giả bộ lạnh lùng cao ngạo nữa, vội chạy lên xem xét tình hình. Cô nằm thành hình chữ X, thở hổn hển, còn dùng tay làm quạt, trông có vẻ chẳng bị gì người sôi nổi thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại khôi phục vẻ lạnh lùng cao còn chưa thở dốc xong, bụi cỏ cách đó không vang lên một giọng gào tê tâm liệt phế “Help!! I’m in here! Can anybody see me?! Can anybody help?!” Vừa gọi, lại còn cất tiếng hát “I’m in here, a prisoner of history, can anybody help?”Thịnh Kiều “……”Anh còn biết hát ca khúc tiếng Anh cơ à?Thịnh Kiều ngồi dậy khỏi mặt đất, trên bụi cỏ thò ra một cái đầu, cảm biến laser trên đầu đang tỏa ra đụn khói màu xanh lam……Thẩm Tuyển Ý nhìn thấy cô, đôi mắt sáng rỡ lên, tức khắc bưng ngực lớn tiếng hát “Can’t you hear my call? Are you coming to get me now? I’ve been waiting for, you to come rescue me!”Thịnh Kiều “……”Thẩm Tuyển Ý “Người anh em! Bài hát này anh hát riêng cho em nghe đấy! Anh biết ngay là em sẽ tới cứu anh mà!”Thịnh Kiều quay đầu bỏ Tuyển Ý “Người anh em! Ấy người anh em! Em không thể thấy chết mà không cứu chớ!”Bước chân Thịnh Kiều vẫn không Tuyển Ý tê tâm liệt phế “Người anh em! Tằng Minh và Phương Chỉ liên minh rồi! Hai người họ mới nãy lãng phí bảy phát đạn lên người anh, hai người họ còn tổng cộng 13 phát đạn, em đi một mình là chết chắc luôn đó! Người anh em em cứu anh đi, anh em mình kết liên minh, anh bảo vệ em! Tìm được thuyền xong đưa em lên thuyền!”Bước chân Thịnh Kiều khựng lại, cô quay đầu lại hỏi “Lỡ như đến cuối cùng anh bắn tôi một phát rồi trèo lên thuyền thì sao?”Thẩm Tuyển Ý “Người anh em, không gạt em chớ, anh hết sạch cả 10 phát đạn rồi.”Thịnh Kiều “???”Thế mà anh còn luôn mồm nói bảo vệ tôi?Không có đạn thì anh bảo vệ tôi bằng đầu à?

truyen me con tren hoang dao