Cô Vợ Mưu Mô Của Khuất Tổng * Không có đâu chị, tình yêu là phải tin tướng lản nhau , em tin anh ấy " Chu Diệp Vân cười tươi Hôm nay là lề kết hôn của thiếu gia độc nhất Hác gia và tiếu thư Trác gia nên có rất nhiẽu báo chí phóng viên đến để săn tin .
Hai vợ chồng đã trốn đến một khách sạn để nghe ngóng tình hình. Hôm sau, ông Tuất đồng ý cho vợ ra ngoài mua đồ về ăn. Sốt ruột con cái ở nhà, vợ ông Tuất không nghe lời chồng dặn, trong lúc ra ngoài đã lén lắp sim để gọi về cho con gái. Hằng - con gái bà nói công an đã đến khám nhà, lấy máy tính, sổ sách của bố mẹ đi.
4. Thiếu hụt Tướng con trẻ Nhất việt nam Hiện Nay, thiếu hụt Tướng Quân Đội … Tác giả: eshopdaroana.com Xếp hạng: 4 ⭐ ( 99147 lượt review ) Xếp hạng cao nhất: 5 ⭐ Xếp hạng phải chăng nhất: 1 ⭐ Tóm tắt: TPO - biến hóa vị tướng trẻ con của Quân đội nước ta khi bắt đầu 40 tuổi; quả cảm, ứng biến
"thiếu tướng Lục, anh dạy con kiểu này rất dễ hỏng một thế hệ trẻ. Mà hình như có gì đó sai sai" Đang định bảo hắn đi nói chuyện với con đàng hoàng thì hắn như biết cô đang nghĩ gì, tiến tới nói thầm vào tai cô "vợ em đừng lo. Bố của con bé đó là bạn anh.
Tiêu Hằng nghe thấy Cố Hề Hề muốn về nhà, lập tức xoay người lái xe lại đây. Tiểu Vương đỡ Cố Hề Hề lên xe, sau đó gọi taxi đến đại trạch của Doãn gia, đem bức tranh tặng cho Doãn phu nhân. Thời điểm nhận được bức tranh này, vẻ lãnh ngạnh cao ngạo trên gương mặt Doãn phu nhân nhất thời dịu lại, lộ ra vẻ nhu hòa.
UPZ2w. Chương 36 Nói Em Yêu Anh Đi Vợ "Đây là phòng của em, vào đi." Kim An Kỳ hất cằm ý bảo căn phòng trước mặt, không cho Liên Kỳ Quang có cơ hội mở miệng đã xoay người rời đi. Liên Kỳ Quang một đường mơ hồ, đầu óc chậm rãi vận chuyển, ngẩng đầu ngây ngô nhìn cánh cửa đóng kín trước mặt, trầm mặc không nói. Liên Kỳ Quang chậm rãi nâng chân đạp đạp. 'Mở không ra.' Liên Kỳ Quang nghiêng đầu, gương mặt lãnh tĩnh xẹt qua một tia suy nghĩ sâu xa. Năm phút đồng hồ sau, Liên Kỳ Quang thoáng lùi về sau hai bước, tay đút túi quần, nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, mặt lãnh tĩnh, nhấc chân đá. Đúng lúc này, cửa đột nhiên từ bên trong mở ra, Liên Kỳ Quang nhất thời không kịp dừng, một cước đá lên mặt vật thể không rõ đột nhiên xuất hiện kia. "A!" Một tiếng gào thảm thiết, một vật thể đỏ chét hình như là con người theo một đường cong xinh đẹp bay ra ngoài. Bạn nhỏ mập đứng bên cạnh, tay cầm nửa cái bánh bao, duy trì tư thế nhét bánh bao vào miệng cương cứng tại chỗ, trợn mắt há hốc mồm nhìn Liên Kỳ Quang. "..." Liên Kỳ Quang. "..." Mễ Tiểu Bảo. ※※※ cảnh tượng phân cách tuyến ※※※ Trong phòng ngủ bốn người, Liên Kỳ Quang nhàn nhã ngồi trên sô pha, hai tay đút túi, mặt không biến sắc nhìn chằm chằm mũi chân mình ngẩn người. Đối diện là một thiếu niên mặc một thân trang phục đỏ lét kì quái đang bụm mặt nhe răng trợn mắt, căm giận trừng Liên Kỳ Quang. Mễ Tiểu Bảo thì luống cuống tay chân vì hai người bưng trà rót nước. "Uy! Nhóc thối!" Thiếu niên từ sô pha nhảy dựng lên, chỉ vào Liên Kỳ Quang, hai mắt bốc hỏa "Từ đâu chui ra đó hả?" "Phong Thanh Dương, cậu đừng tức giận mà." Thấy thiếu niên phát giận, Mễ Tiểu Bảo vội vàng lao tới túm lấy cánh tay thiếu niên, hoang mang nói "Cậu ta là Khô Mộc, là bạn của mình." "Bạn của cậu!" Phong Thanh Dương rít gào "Bạn của cậu thì làm quái gì đá tôi?" "Ngộ thương." Liên Kỳ Quang đang chu du cõi thần tiên không chút biến sắc bồi vào một câu. "Ngộ thương! ! Cậu nói ngộ thương liền ngộ thương sao! ? Cậu còn đá ngay mặt tôi? Có muốn để tôi đá thử một cái không hả?" "Cậu đánh không lại tôi." Nhàn nhạt nhìn thiếu niên rít gào trước mặt, Liên Kỳ Quang bình tĩnh trần thuật. "Cậu..." "Phong Thanh Dương, cậu đừng kích động mà." Thấy Phong Thanh Dương tức tới sắp thở không nổi, Mễ Tiểu Bảo vội vàng trấn an "Cậu ta rất lợi hại, cậu, cậu thực sự đánh không lại đâu." Tuy Mễ Tiểu Bảo cũng chưa thấy Liên Kỳ Quang ra tay, nhưng trực giác nhạy bén vượt mức mách bảo, thiếu niên trước mắt tuyệt đối không phải dễ chọc. "Lợi hại? Lẽ nào nhóc này ở hệ tác chiến hay chỉ huy à?" Phong Thanh Dương hùng hổ trừng mắt. Nghe vậy, Mễ Tiểu Bảo cũng sửng sốt, đúng vậy! Cậu ta hệ nào a? Đến đây làm gì? Nghĩ vậy, Mễ Tiểu Bảo 'véo' một tiếng, chuyển ánh mắt dò xét về phía Liên Kỳ Quang "Cái kia, Khô Mộc, cậu tới đây làm gì vậy?"
Một câu chuyện hiện đại trong tác phẩm ngôn tình Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng xen lẫn các yếu tố cổ điển khi mà giữa thế kỷ hai mươi mốt này lại có cuộc hôn nhân được hứa hẹn từ chàng nam chính là một thượng tướng tài ba, còn nữ chính là một nữ cảnh sát gương mẫu, nghe thoáng qua ai cũng nghĩ hay người này sinh ra là để dành cho nhau. Nhưng cô lại từ chối anh, từ chối một vị tướng xuất chúng như thế mà lại từ chối thẳng thừng không một chút suy nghĩ. Liệu anh chàng thượng tướng ấy có phủi tay để yên hay là bỏ qua cô???Nhưng vì đây là di nguyện cuối cùng mà ông nội muốn cô thực hiên nên cô đành đống ý lấy hắn mặc dù cô vẫn chưa biết rõ hắn là một vị tướng, một con người như thế nào. Có lẽ một cuộc nổi loạn nội bộ gia đình sắp được trình diễn, vậy. Cô sẽ chịu trói trước anh hay anh sẽ buông tha cho cô?!!Cùng nhau đón đọc truyện để biết kết thúc câu chuyện như thế nào nhé!
Chương 12 Là Chia Tay Hay Li Hôn? Trong phòng nghỉ, Liên Kỳ Quang ngồi trên ghế tò mò nghịch không gian khí trong tay, vừa tùy ý để một nữ nhân chải chuốt tóc mình. Hiện giờ, không gian khí đã là một thứ phổ biến, cơ hồ là một bộ trận trên tay, chẳng qua có tốt có kém mà thôi. Kém thì chỉ là thu vào bỏ ra bình thường, còn tốt chẳng những có thể cất giữ đồ đạc, hơn nữa có thể giữ thức ăn tươi mới, không gian lớn có thể đặt xe huyền phù, phi hành khí. Hơn nữa, không gian khí có thể căn cứ theo yêu cầu của người dùng mà biến thành bất cứ hình dạng nào, tỷ như một món trang sức nhỏ hoặc một loại vũ khí. Trong lòng Liên Kỳ Quang, trong thời tận thế những không gian dị năng giả chính là kho hàng di động, mà hiện giờ cũng có lực sát thương thật lớn. Tỷ như, bước nhảy không gian, xé rách không gian, mở ra khốn cảnh hư vô. Nếu trước kia không gian dị năng giả cũng có thực lực như vậy thì không có nhiều người chết đến vậy đi. Con ngươi Liên Kỳ Quang hơi tối sầm. Sức chiến đấu của bọn họ là con số không, nhưng lại là kho thức ăn di động giúp mọi người bảo mệnh, vì thế luôn được người khác liều mạng bảo hộ. "Phu nhân." Tề quản gia từ ngoài cửa tiến vào "Đây là đồ cưới vừa đưa tới, ngài có muốn thử trước không, nếu có chỗ nào không thích hợp có thể chỉnh sửa." Tề quản gia nói xong, người máy ở bên cạnh lập tức nâng quần áo trong tay tới. Đó là một bộ tây trang trắng được may bằng chỉ bạc, hoa văn được thêu trên đó cũng là màu bạc, nhìn kỹ sẽ phát hiện đó là long văn trong truyền thuyết viễn cổ, chỉ cần không phải người mù, vừa thấy liền biết, quần áo này nhất định không phải phàm vật. Liên Kỳ Quang thu hồi suy nghĩ, buông không gian khí trong tay xuống, đứng dậy đi tới bên cạnh người máy đứng sau Tề quản gia, nhìn cũng không nhìn liền bắt đầu cởi đồ. "Phu nhân!" Tề quản gia tiến tới nắm lấy cổ tay đang chuẩn bị cởi đồ của Liên Kỳ Quang, khóe mắt có chút run rẩy. Liên Kỳ Quang ngẩng đầu, lãnh tĩnh nhìn cái tay đang túm tay mình, suy tư xem có nên chặt đứt nó hay không. "Phu nhân." Tề quản gia thu tay lại, chỉnh lý y phục, khôi phục bộ dáng trầm ổn ngày thường "Phu nhân, nơi này có phòng thay đồ." Tề quản gia chỉ căn phòng bên trong, mỉm cười nói. Liên Kỳ Quang thản nhiên nhìn Tề quản gia, xoay người đi tới phòng thay đồ. Bên trong, Liên Kỳ Quang lưu loát cởi quần áo trên người, cầm lấy đồ cưới được Tề quản gia chuẩn bị, đang định mặc vào nhưng nhìn thấy chính mình trong gương thì khựng lại. Trên làn da trắng nõn như ngọc, một con rắn màu trắng bạc lượn vòng trên cổ, cái đầu phun ra đầu lưỡi trôi nổi ở phần ngực. Ngón tay Liên Kỳ Quang nhẹ nhàng chạm vào đầu bạch xà, sự tồn tại của nó không quá rõ ràng, nếu không nhìn kỹ, căn bản sẽ không chú ý tới, nhưng, nó lại chân chân thực thực tồn tại. Trên mặt Liên Kỳ Quang hiện lên một tia mê mang, trước đó không có a. Ngón tay đảo qua xà văn, cảm thụ sự tồn tại của nó. Rất quen thuộc, tựa hồ đã nhìn thấy ở đâu đó.
Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vị. Nhân vật nữ chính là một cô gái hoàn hảo cả về nhan sắc lẫn trí tuệ. Vì thế hơn ai hết cô rất cầu toàn, đặc biệt là đối với chồng tương lai của mình, người sẽ gắn bó với cô suốt cuộc trước tiên người đó phải thương yêu cô thật lòng....Cô giơ ly rượu lên cao, nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng màu đỏ trong ly, ngón tay nhẹ nhàng đùa bỡn tóc của mình, cô đứng ở nơi cao nhất trong thành phố, để có thể quan sát toàn bộ thành phố năm, không dài, nhưng đủ để thay đổi một chuyện, một người, thậm chí là cả một năm trước đây, tất cả mọi chuyện hiện lên rõ mồn một trước mắt, cô giống như là một đóa hoa Độc Lang, lấy máu tươi để làm chất dinh dưỡng, so với hoa Anh Túc chỉ có hơn chứ không không đau, cũng không hận, nhưng cô lại Chi Sơ, tính bổn thiện, không có ai vừa sinh ra đã là như vậy, có một số việc là vì bị hoàn cảnh bắt vết thương kia, những đau khổ kia, những thứ đau đớn kia, những thứ hối hận kia, những thứ oán hận kia, tất cả đều là một chất xúc nhớ lại người phụ nữ nằm hôn mê bất tỉnh ở trên giường bệnh từ ngày đó đến hy vọng đến dường nào, ngay lúc này đây người phụ nữ đó đang đứng ở trước mặt của cô, sau đó bá đạo lấy đi ly rượu của cô, bỉu môi nhìn nhớ lại người thanh niên lớn lên cùng với cô sắp trở nên nghèo túng, anh lại chìa tay ra giúp đỡ cô;Lúc cô mất hết ý chí chiến đấu, anh ấy cứ như vậy mà nghiêm khắc huấn luyện cô.......Mới đây đã ba năm, anh có khỏe không? Khẽ vuốt trái tim của mình, nơi đó lại giống như có một vết thương rất nặng không ngừng nhói này, cô tuyệt đối sẽ không bỏ chạy nữa."Tổng giám đốc, hội triển lãm sắp bắt đầu rồi!" Thư ký đi bên cạnh nhắc nhở hành trình của Tô nâng ly rượu đỏ lên uống sạch sẽ chỉ trong một hơi, trong ánh mắt thoáng qua một tia bén nhọn, bắt đầu, cô thật sự rất muốn nhìn xem màn kịch vui này sẽ mở màn như thế nào.—— lời dẫn【Chính Văn 】Ba năm hừng đông, tiếng chim hót véo von thật tốt đẹp, khi mặt trời nghịch ngợm nhô lên bên ngoài cửa đem những người đang chìm trong giấc ngủ đánh thức, chứng tỏ một ngày mới đã đến gần. Mỗi người lại nghênh đón một cuộc sống hoàn toàn mới, nhưng cũng không phải cuộc sống của ai cũng đều tốt đẹp như bốp, phòng ăn là một mớ đầy hỗn độn, khuôn mặt người con gái ngã trên mặt đất đỏ lên, năm ngón tay in rất rõ ràng trên khuôn mặt của cô. Mà người ngồi ở bên bàn chính là mẹ cùng với chị gái của cô cũng không hề nói câu gì, vẫn thong thả, ung dung ăn bữa sáng, đáy mắt thậm chí còn có chút hả ở vị trí chủ nhà chính là một người đàn ông tóc đen, sắc mặt cũng rất đen. Trong đôi mắt ấy hận không thể phun ra lửa."Ba!" Mắt của người con gái đầy nước mắt, trong mắt tràn đầy quật cường, cô thật sự rất muốn hỏi người đàn ông mà cô gọi là ba này, rốt cuộc cô đã làm sai điều gì?"Đừng có gọi tao là ba! Tao không có đứa con gái không biết xấu hổ như mày!" Cảnh Thái Sinh quăng tờ báo vào trong mặt của cô, làm cho nó rơi xuống mặt đất, tựa đề bài báo rất lớn đập vào trong mắt của cô, hình khiêu dâm của nhị tiểu thư của nhà họ Cảnh cùng với Ngưu Lang!Mặt Cảnh Tô lập tức trở nên trắng bệch, nhìn xuống tờ báo, chỉ thấy một người phụ nữ trần truồng đang theo Ngưu Lang vào trong hộp đêm làm chuyện bất chính, không có chút chừng mực."Không, ba, đây không phải là do con làm, con chưa từng làm!" Cảnh Tô quỳ trên mặt đất nhìn cha đang tức giận, vội vàng giải thích. Cảnh Tô chính là một đại tiểu thư trẻ người non dạ, làm gì có kinh nghiệm làm chuyện đó, nhưng cô cũng không phải là người dễ dàng bị người ta gây khó dễ, chuyện này nhất định là có người hãm hại mình."Khóc, mày cũng biết khóc! Mày đúng là một phế vật!" Nước mắt của cô chẳng những không tìm được một sự đồng tình nào, mà ngược lại còn bị mắng chửi!"Cảnh Linh, chuyện này giao cho con đi xử lý!""Dạ, ba!" Cảnh Linh ở một bên ngoan ngoãn đồng ý. Cảnh Thái Sinh rút cái chân đang bị Cảnh Tô ôm về, lúc gần rút ra còn không quên đá vào ngực cô một cái, cô không kịp phản ứng, lập tức bị đá ngã xuống đất, đau đớn từ trên ngực lan ra toàn cơ thể, mất hết hơi chị hai đến gần, thân thể của cô co rụt lại, đôi giày cao gót bén nhọn của Cảnh Linh đạp vào tay của cô một cái, nó nhỏ và dài, đâm xuyên qua da của cô. Máu đỏ từ kẻ tay chảy ra, chảy xuống sàn đem hy vọng duy nhất gửi vào người mẹ mình, thế nhưng, khi cô tiếp xúc với ánh mắt lạnh lùng, vô tình của bà thì không khỏi tự giễu mình một tiếng, người mẹ lúc nào cũng không hoan nghênh sự hiện diện của mình, thì làm sao có thể giúp đở mình đây? Đều nói, hổ dữ không ăn thịt con, vậy mà người cô gọi là mẹ trong suốt hai mươi mốt năm, lại rất câm hận cô. Cô tìm cách thân thiện với chị, ai cũng đều nói mẹ kế thì rất độc ác, nhưng tại sao mẹ kế của một gia tộc trung lưu lại không như vậy, đối tốt với con gái lớn của chồng suốt mấy chục năm qua, Cảnh Tô nở nụ cười u tối, tại sao mình lại không phải là con kế? Như vậy trong lòng của cô còn có thể dễ chịu hơn một chút chứ?"Dì Chu, dọn bửa sáng xuống đi!" Giọng nói dịu dàng của bà vang lên, ngay sau đó lập tức đi lên lầu trở về phòng của mình."Dạ, phu nhân!" Dì Chu nhìn Cảnh Tô đang ngồi trên mặt đất, không đành lòng, liền đở cô lên ghế, đút cho cô vài muỗng sữa tươi, phục hồi lại sức lực, bình thường nhị tiểu thư rất tốt với bà, nhưng bà cũng chỉ có thể ghi nhớ ở trong lòng mà thôi."Cám ơn dì, dì Chu!""Nhị tiểu thư, cô đi ra ngoài tránh nạn đi!" Dì Chu luôn nhìn thấy được, nhị tiểu thư không được cưng chiều, cha ruột không đau, mẹ ruột không thương, chị gái thì lại không thân!Cảnh Tô trầm mặc, dì Chu thấy cô không nói lời nào liền quay đi dọn ra thì Cảnh Tô đang chìm trong suy tư của mình, người trong bức hình khiêu dâm đó không phải là mình, chắc chắn là có người hãm hại mình, rốt cuộc là ai muốn hãm hại mình? Người đó có thể kiếm được lợi ích gì? Dì Chu nói rất đúng, cô thật sự đang muốn đi ra ngoài tránh nạn đây, dựa vào cú đá của ba, cũng đủ làm cô phải nghĩ dưỡng sức mấy ngày."Nha Nha, tới nhà đón mình đi! Ừ, được, lát nữa gặp ~" không biết cô phải mất bao nhiêu nhiệt tình mới kể xong tất cả việc này. Cô che ngực, mồ hôi trên trán không ngừng toát ra ngoài, cha của cô quả thật không nể tình chút một tiếng thắng xe dồn dập kéo đến, một chiếc xe Bentley màu đỏ dừng lại trước cửa nhà họ Cảnh, chẳng được bao lâu liền thấy một cô gái hấp tấp xông vào."Tô Tô, " Chưa kịp thấy người đã nghe thấy tiếng, chẳng phải là Giang Phỉ Á sao, người duy nhất có thể giúp đở cô lúc này sao?Khi thấy cô ngồi trên bàn ăn, sắc mặt trắng bệch, một cái tay che ngực, một cái tay rũ xuống, trên mu bàn tay còn có máu tươi đã ngừng chảy. Nước mắt của Giang Phỉ Á liền rơi xuống, đây đã là lần thứ mấy rồi, cô phải vì Cảnh Tô mà dọn dẹp cục diện rối rắm này. Cho nên vừa nhận được điện thoại của cô ấy, cô liền lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới nhà họ Cảnh. Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, nhất định là chị cô ấy đã đạp rất vừa nghĩ tới tời báo sáng sớm ngày hôm nay, cô vẫn có chút lo lắng nhìn người con gái trước mặt này, Cảnh Tô luôn luôn ngoan ngoãn, chưa từng đi hộp đêm lần nào, có đánh chết cô cũng không tin người kia chính là Cảnh Tô. Cũng không biết chị gái của cô ấy, đã phải tốn bao nhiêu công sức vào chuyện này nữa chưa hết trầm tư, thì Giang Phỉ Á đã đỡ Cảnh Tô dậy, thật ra thì giữa các cô cũng không cần phải nói nhiều lời, có một số việc chỉ cần một ánh mắt thì đã có thể nhận ra ngay. Cảnh Tô ngoan ngoãn để Giảng Phỉ Á đỡ lên ở trên ban công lầu hai, Thẩm Xuân Linh nhếch miệng lên mỉm cười một cái, cầm điện thoại lên, thoáng qua một tia âm các bạn đón đọc Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi.
Kỳ Nghỉ Của Thiếu Tướng và Vợ Yêu Tác giả Sặc Fructose Sặc đường Thể loại Nam x nam, song tính văn người lưỡng tính, ngọt sâu răng, chủ yếu là H, từ ngữ thô tục dirty talk, bối cảnh tương lai, vũ trụ để hợp thức hóa thân phận người lưỡng tính. Chắc là sẽ có tình tiết mang thai và sinh con. Giới thiệu Chỉ là một câu chuyện toàn H là H trong kỳ nghỉ của Thiếu Tướng và Vợ yêu của ngài ấy, hổng có gì để giới thiệu hết. Truyện update không cố định. Đừng hỏi khi nào sẽ ra chương mới vì tui cũng chả biết đâu Những chương truyện đều rời rạc, ít liên quan đến nhau nên cứ xem như là một tập hợp đoản văn H đi 3」∠ Muốn viết thì viết chứ hông có kết thúc… CHÚ Ý TRUYỆN SONG TÍNH Tức là thụ có hai bộ phận sinh dục của cả nam và nữ Người lưỡng tính/liên giới tính/Intersex. TRUYỆN CHỨA NHIỀU TỪ NGỮ THÔ TỤC. KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC VUI LÒNG CLICK BACK. ĐỪNG BUÔNG LỜI CAY ĐẮNG ĐỂ MẤT LÒNG NHAU. Truyện được chính chủ post ở wattpad SacFructose và wordpress Phượng Tần Mọi nơi reup khác đều là ĂN CẮP! CẤM RE-UP Bởi vì truyện có nhiều từ ngữ thô tục và H rất nhiều nên t sẽ đặt pass Pass share công khai sacfructose MỤC LỤC Chương 1 Ngày nghỉ đầu tiên 1 Chương 2 Ngày nghỉ đầu tiên 2 Chương 3 Ngày nghỉ thứ hai 1 Chương 4 Ngày nghỉ thứ hai 2 Chương 5 Ngày nghỉ thứ ba Chương 6 Ngày nghỉ thứ tư 1 Điều hướng bài viết
vợ yêu của thiếu tướng