Cô vợ mới cưới của lục thiếu. 7.6/ 10. 31818. Theo dõi. Tác giả : Đường Ngọc. Thể loại: Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện Gia Ngày hôm đó, cô luôn nói với mình: Đừng hốt hoảng, đừng tức giận. Dù sao cô mới là vợ của Lục Kiến Thành, là người anh cưới hỏi đàng hoàng, là người vợ hợp pháp của anh. Cô vẫn luôn cho rằng tâm lí mình rất vững chắc. Cô Vợ Mới Cưới Của Lục Thiếu , chương 2 của tác giả Đường Ngọc cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Cô vợ mới cưới của lục thiếu - (Chương 28) - Tác giả Đường Ngọc Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Danh sách chương truyện Cô Vợ Mới Cưới Của Lục Thiếu. Chương 3978 - Là Husky Ra Tay Trước 2; Chương 3979 - Là Husky Ra Tay Trước 3; Chương 3980 - Là Husky Ra Tay Trước 4; Chương 3981 - Là Husky Ra Tay Trước 5; Chương 3982 - Người Anh Cưng Chiều Nhất Là Em 1 08qOe. Please enable cookies. Error 1016 Ray ID 7d5bc6529f710bad • 2023-06-11 180407 UTC What happened? You've requested a page on a website that is on the Cloudflare network. Cloudflare is currently unable to resolve your requested domain What can I do? If you are a visitor of this websitePlease try again in a few you are the owner of this websiteCheck your DNS settings. If you are using a CNAME origin record, make sure it is valid and resolvable. Additional troubleshooting information here. Was this page helpful? Thank you for your feedback! Cloudflare Ray ID 7d5bc6529f710bad • Your IP • Performance & security by Cloudflare Hướng dẫn Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Buổi tối về đến nhà, Lục Bạc Ngôn liền nhận được cuộc gọi từ Đường Ngọc hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Mẹ biết tối mai con muốn đi đâu, mang vợ con cùng đi."Giọng điệu Đường Ngọc Lan hòa ái nhưng mang nghĩa ra lệnh không thể không hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Bạc Ngôn nhíu mi "Mẹ, cô ấy sẽ không muốn đi những nơi như vậy.""Là con không muốn con bé đi, hay là Giản An không muốn đi? Đừng cho là ta không biết ngày mai Hàn Nhược Hi cũng sẽ tham dự!" Đường Ngọc Lan không cho con trai cơ hội thương lượng "Tóm lại, tối mai con phải cho mọi người biết, Giản An là con dâu nhà họ Lục chúng ta. Như vậy ta cũng không tin con cáo già Tô Hồng Viễn kia còn dám muốn có những suy nghĩ kinh khủng gì."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Bạc Ngôn xoa ấn đường, ngồi vào sô pha trong phòng khách "Đã biết, con sẽ dẫn cô ấy cùng đi."Đúng lúc này, Tô Giản An vừa đi vào, Lục Bạc Ngôn cúp điện thoại nói "Lại đây."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."......"Tô Giản An cũng không ngẩng đầu lên, lập tức đi thẳng lên tầng hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Bạc Ngôn nhíu mày càng sâu "Tô Giản An, lại đây!"Tô Giản An lúc này mới nhìn về phía Lục Bạc Ngôn, thản nhiên nói "A, anh gọi tôi?"Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Tối mai theo tôi tới một nơi." Lục Bạc Ngôn nói."Không đi."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An cúi đầu tiếp tục lướt di ngày đi làm về mệt mỏi, còn đi đâu nữa mà đi, còn không bằng ở nhà nghịch di động rồi ngủ hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá đời này, có lẽ chỉ có Tô Giản An dám từ chối Lục Bạc Ngôn không chút do Lục Bạc Ngôn không hề tức giận, ngược lại còn nở nụ cười "Không quan trọng, vừa lúc tôi cũng không muốn mang cô đi." Anh gọi bác Từ "Nói cho phu nhân biết, Thiếu phu nhân không muốn đi."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Cái này......" Bác Từ vẻ mặt khó Giản An đột nhiên ngẩng đầu, căm tức nhìn Lục Bạc Ngôn "Dì muốn tôi đi? Rõ ràng anh cũng không muốn mang tôi đi, sao lại chỉ nói tôi không muốn đi? Gian xảo!"Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Tôi tuy rằng không muốn, nhưng vẫn phải hỏi cô. Cuối cùng cô vẫn từ chối. Chẳng lẽ không phải cô nên chịu trách nhiệm sao?"Lục Bạc Ngôn làm ra vẻ như không liên quan đến hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An không thể nào phản bác, chỉ có thể cắn chặt răng "Tôi đi!"Cô không muốn đi cùng Lục Bạc Ngôn cũng tốt, nhưng mong muốn của Đường Ngọc Lan, cô muốn đáp ứng ——chỉ còn phương pháp này để trả ơn dì Đường đã tốt với hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu. Lục Bạc Ngôn cong khóe môi "Thật ngoan.""......" Trong lòng Tô Giản An đem Lục Bạc Ngôn mắng một nghìn hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá 5 giờ chiều ngày hôm sau, Tô Giản An đưa biên bản khám nghiệm tử thi xong thì lái xe về nhà, bất ngờ phát hiện trong nhà còn có hai cô gái đang ngồi trong phòng trố mắt nhìn về phía bác Từ "???"Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Từ cười cười "Thiếu phu nhân, đây là nhà tạo mẫu và chuyên gia trang điểm, họ sẽ giúp cô chuẩn bị một chút, thiếu gia chắc rất nhanh sẽ trở lại, sau đó hai người có thể xuất phát."Tô Giản An còn không kịp phản ứng lại, đã bị lôi đi trang điểm, tạo kiểu hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá vừa tối, Lục Bạc Ngôn cũng về đến nhà, cũng đúng lúc Tô Giản An đã trang điểm và mặc váy dạ hội từ trên tầng bước xuống, hai người bất ngờ chạm mắt Giản An trang điểm rất nhẹ màu nude, nét mặt không khác thường ngày là mấy, trông vẫn trong sáng và ngây thơ. Nhưng trang phục khoác lên người không còn bộ đồ thường ngày, cô mặc một chiếc váy dài đến mắt cá chân màu xanh ngọc, mái tóc đen dài được uốn đơn giản và phóng khoáng ở phần đuôi, những thay đổi này càng tăng thêm phần nữ tính cho hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá vẻ thanh thuần, nhưng lại không thiếu đi nét phong tình quyến rũ của phụ nữ, Lục Bạc Ngôn là lần đầu tiên gặp một Tô Giản An như cắt may của váy hoàn toàn phù hợp với cơ thể, cũng tôn lên đường cong lả lướt mảnh mai của cô. Thiết kế lệch vai giúp cô khoe được ưu điểm bờ vai mềm mại và xương quai tuyệt hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá đứng trên cầu thang, từ xa nhìn lại trông rất như một bức tranh tĩnh, nhưng đôi mắt đào hoa lại sáng ngời, thu hút ánh mắt của người Bạc Ngôn không thể phủ nhận, anh bị kinh diễm trong vài giây, như có chút gì đó xẹt qua tim......Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An hoàn toàn không chú ý tới phản ứng của Lục Bạc Ngôn, sờ soạng chiếc váy trên người, không được tự nhiên hỏi anh "Khi nào thì xuất phát?"Lục Bạc Ngôn lấy lại bình tĩnh "15 phút sau." Anh lên lầu đi thay quần hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An đi đến phòng khách rồi ngồi xuống sô pha, bác Từ đưa cho cô một ly nước chanh "Thiếu phu nhân, cô mặc đồ rất đẹp.""Cám ơn." Tô Giản An tiếp nhận nước chanh, không khỏi nhớ tới hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá năm mười lăm tuổi, cô giống như hầu hết những cô gái nhỏ, có một tủ quần áo đầy những chiếc váy mà mẹ cô mua cho. Mẹ nói, muốn con gái mẹ ăn mặc xinh đẹp như công chúa khi mẹ mất, lâu ngày không có ai mua cho cô quần áo mới, cô mặc đồng phục học sinh quanh năm.. Sau khi lớn lên có thể tự mua quần áo, cô luôn bỏ qua những chiếc váy trong tiềm thức, bởi vì những chiếc váy đẹp treo trong cửa hàng không tốt bằng những chiếc váy mẹ mua trong ký ức.. Cho đến bây giờ đi làm, vì lý do chuyên môn mà cô không thể mặc váy, nên quanh năm đều mặc quần áo bình hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An ngăn cản bản thân nghĩ miên man, lại uống nửa ly nước chanh, sau đó chợt nghe thấy tiếng Lục Bạc Ngôn "Đứng lên, đi theo tôi."Cô theo bản năng nhìn về phía Lục Bạc Ngôn, ngây ngẩn cả hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá mặc một bộ tây trang may thủ công đắt tiền, đường cắt may hoàn hảo khiến anh trông đẹp trai và cao ráo. Lần này anh mặc kèm thêm áo ghi lê, một bộ màu đen trầm, cùng đôi mắt khiến người ta cảm giác sâu không lường được, nhưng không cách nào ngăn cản được cái vẻ quý tộc trời sinh toát ra từ đàn ông này thật sự có khả năng giết người không cần đền mạng, là phụ nữ đều sẽ ngã xuống chân hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu. Cùng đọc truyện Vợ Mới Của Lục Thiếu của tác giả Nam Phong Hướng Vãn tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại giả không giới thiệu khái quát nội dung của truyện nhưng lại hứa hẹn một câu chuyện tình yêu hấp đoạn ngắn thể hiện mối quan hệ của hai nhân vật“Mở miệng, uống hết đống thuốc này cho tôi!”Mạc Hân cạy miệng của tôi ra, đổ hết một đống thuốc vào đống thuốc bị ép đổ vào trong cổ họng lập tức khiến tôi muốn vừa định phun ra, đã bị Mạc Hân ép buộc bụm miệng lại, ép tôi nuốt những viên thuốc kia hôn chớp nhoáng rồi rơi vào hang hổ, ly hôn lại gặp phản bội, khi đến bước đường cùng, Ninh Khanh lên xe của một người xa lạ... Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Xin cảm ơn! ********** Nguồn Wattpad gnart154Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Trên đường đi, Tô Giản An vẫn luôn háo hức."Lục Bạc Ngôn, có người mẹ như dì Đường, anh nhất định rất hạnh phúc!"Đây là điều cô hâm mộ Lục Bạc Ngôn sau khi kết hôn đến nay, Tô Giản An vẫn gọi Đường Ngọc Lan là dì như trước, nhưng Đường Ngọc Lan vẫn chờ cô thay đổi xưng Bạc Ngôn nhíu mày nhắc nhở cô "Tô Giản An, chúng ta đã kết hôn rồi, mẹ tôi cũng là mẹ cô."Đối với người mười lăm tuổi đã mất mẹ như Tô Giản An mà nói, tình thương của mẹ vô cùng quý giá, ý của Lục Bạc Ngôn có phải . . . . . sẵn sàng chia xẻ tình thương của mẹ cho cô không?"Lục Bạc Ngôn, tôi lại bị anh làm cảm động . . . . . . Tuy rằng chỉ có hai năm, nhưng tôi sẽ đối như với dì Đường như mẹ ruột của mình !" Tô Giản An thành khẩn nói, "Cám ơn anh!"". . . . . ." Lục Bạc Ngôn chỉ là muốn nhắc nhở Tô Giản An sửa miệng, hình như Tô Giản An tự lý giải ra nhỉ . Nhưng chỉ là thế này, cô đã thỏa mãn ?Anh đột nhiên không đành lòng uốn nắn cô .Đường Ngọc Lan đợi car buổi sáng mới thấy Tô Giản An tới, bà vui sướng vẫy vẫy tay "Giản An, mau vào đi."Tô Giản An đi đến trước mặt Đường Ngọc Lan, mấp máy môi, trịnh trọng mở miệng "Mẹ, con đến thăm mẹ ."Chờ một tiếng"Mẹ" này , Đường Ngọc Lan đã đợi lâu lắm rồi. Giờ chợt nghe thấy, bà không thể không nghi ngờ lỗ tai mình nghe nhầm, trừng lớn mắt nhìn Tô Giản An, giống như hận không thể xoay ngược thời gian trở lại vài giây trước, để bà có cơ hội nghe lại một Giản An có chút mờ mịt "Mẹ, làm sao vậy?"Lúc này đây Đường Ngọc Lan đã xác nhận , đột nhiên dùng sức ôm lấy Tô Giản An "Con ngoan."Tô Giản An cũng nhẹ nhàng ôm lấy Đường Ngọc Lan, nở nụ tay mẹ, đã lâu cô không được ủ đời này, cũng chỉ có Đường Ngọc Lan có thể khiến cô tìm lại cảm giác được mẹ ôm vào Ngọc Lan kích động thật lâu mới lắng xuống, mới nhớ lại con trai mình "Bạc Ngôn đâu? Nó không đến cùng con sao?""Anh ấy ở phía sau."Tô Giản An vừa nói xong, Lục Bạc Ngôn cũng từ bên ngoài bước. Đường Ngọc Lan rất cao hứng nói "Trưa hôm nay ta tự mình xuống bếp, nấu cơm cho các con! Giản An, tài nghệ nấu nướng của ta là học từ mẹ con đấy."Tô Giản An rất chờ mong gật đầu "Vâng!""Bạc Ngôn có nói với con chưa?Nơi này thật ra là nhà cũ của chúng ta." Đường Ngọc Lan nhìn chung quanh một vòng "Bạc Ngôn từ khi sinh ra đã ở nơi này, cho đến khi chuyện kia xảy ra, hai mẹ con ta mới phải ra nước ngoài. . . . . ."Trong lòng mỗi người đều có những vết thương không thể nói thành lời, mà vết thương của Đường Ngọc Lan chính là chuyện của 14 năm trước. Tô Giản An không muốn bà nhớ lại những kí ức đau thương trước đây, vội cười hỏi "Thật vậy hả? Lúc nhỏ anh ấy ở phòng nào ạ?"Đường Ngọc Lan đặt tay Tô Giản An lên tay Lục Bạc Ngôn "Bạc Ngôn, con mang Giản An đi xem, ta đi chuẩn bị cơm trưa."Tô Giản An có chút không tự nhiên, theo bản năng muốn rút tay về, Lục Bạc Ngôn lại giống như biết được suy nghĩ của cô, rất nhanh kéo tay cô "Ở tầng hai, đi theo tôi."Bàn tay anh không thô ráp như những người đàn ông bình thường, khô và ấm, bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô, cho cô một cảm giác an Tô Giản An biết, Lục Bạc không thể nắm tay cô cả đời lên tầng, cô giả bộ tự nhiên mà thoát khỏi tay Lục Bạc Ngôn, đi tới đi lui đánh giá căn phòng trước đây của anh, cuối cùng tổng kết ra "Lục Bạc Ngôn, sự nhàm chán của anh đã bắt đầu từ khi còn nhỏ ."Căn phòng to như vậy, ngoài những đồ nội thất cơ bản, cũng chỉ có một giá sách rất lớn. Trên đó cũng chẳng có thêm đồ vật gì ngoài sách, những cuốn tạp chí truyện tranh mà ngày nhỏ các cậu bé thường săn lùng cũng không có, càng miễn nói đến các nhân vật hoạt hình hay phụ kiện trò Bạc Ngôn khinh thường cong khóe môi "Căn phòng trước đây của cô, còn bình thường hơn ở đây."Tô Giản An chưa bao giờ hứng thú với những con búp bê bằng vải vụn và đồ chơi sang trọng. Sở thích duy nhất của cô là sưu tầm tiểu thuyết trinh thám và xem phim hoạt cô cùng Đường Ngọc Lan cũng hay phàn nàn, phòng cô không giống phòng con gái chút nào, lúc ấy Lục Bạc Ngôn cũng ở bên cạnh, cô đến nay vẫ nhớ rõ ánh mắt Lục Bạc Ngôn lúc ấy nhìn cô có chút quái ra vẻ tự tin, ngẩng đầu ưỡn ngực "Là do sở thích hồi nhỏ của tôi. . . . . . Có chút đặc biệt."Lục Bạc Ngôn nhíu mày "Ngươi không giống với người khác gọi là đặc thù, tôi lại thành không thú vị?""Hừm. . . . . ." Tô Giản An sờ sờ chóp mũi, chột dạ, vội dùng cái hộp duy nhất trên giá sách để đổi chủ đề, "Bên trong có phải chứa mấy món đồ chơi hồi nhỏ của anh không?"Nói xong cô định lấy Bạc Ngôn nheo mắt nguy hiểm——Không thể để Tô Giản An thấy mấy thứ trong chiếc hộp!Chân dài hai ba bước đã tới cạnh Tô Giản An thân biên, nắm lấy tay cô, kéo cô qua một cách mạnh mẽ."A. . . . . ."Tô Giản An đột nhiên mất trọng tâm, mặt đụng vào lồng ngực Lục Bạc sự là mặt đụng vào ——đôi môi đang dán vào ngực Lục Bạc Bạc Ngôn mặc một chiếc áo sơmi mỏng, dường như có thể cảm nhận được cánh môi cô mềm mại đến thế nào, tim như bị cái gì đó gẩy nhẹ, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa trong lòng muốn. . . . . . Cứ đặt cô trong vòng tay mình mãi như Tô Giản An đã đỏ bừng, chật vật không đứng vững, tức giận trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây nên "Lục Bạc Ngôn!""Tô Giản An, không được sự cho phép đã động vào đồ của người khác là bất lịch sự."Câu đầu tiên đã chặn họng Tô Giản Giản An không vui chu cái miệng nhỏ nhắn "Không xem thì không xem." Nói xong, cô lại hừ hừ, chuồn ra khỏi thấy cô rời đi, Lục Bạc Ngôn mới lấy chiếc hộp xuống, mở ra, bên trong là một bức ảnh đã được bảo quản rất tốt. . . . . .Tô Giản An đến phòng bếp, Đường Ngọc Lan đang rửa rau thái rau, cô xắn tay áo, nhẹ nhàng nói "Mẹ, con giúp mẹ."Không đợi Đường Ngọc Lan trả lời, cô đã cầm một củ khoai tây lên Ngọc Lan cười cười, đột nhiên nhớ tới cái gì "Mẹ lên tầng lấy đồ."Đi ngang qua phòng Lục Bạc Ngôn, Đường Ngọc Lan thấy con trai đang xem một bức khái là ảnh chụp của cha anh trước khi qua Ngọc Lan thở dài, đi vào phòng "Bạc Ngôn."Lục Bạc Ngôn nghe được thấy tiếng mẹ, vội cất tấm ảnh vào hộp "Mẹ, làm sao vậy?"Đường Ngọc Lan từ từ ngồi xuống "Hôm nay các con trở về, là Giản An gọi con trở về đúng khong? Ta đã nói, Giản An cũng nhạy cảm hơn con nhiều, ít nhất còn muốn đến thăm bà già này." Đường Ngọc Lan cười đến vui mừng."Đồng ý với mẹ, cả đời này phải chăm sóc tốt cho con bé.""Mẹ yên tâm. Có con ở đây, cô ấy vĩnh viễn sẽ không bị bất cứ tổn thương nào.”Trong ánh mắt sắc bén của anh tràn đầy quyết Ngọc Lan gật đầu, vỗ vỗ tay con trai "Ta trở về phòng đi lấy chút đồ."Lục Bạc Ngôn đi cùng Đường Ngọc Lan đến cửa phòng bà thì mới quay lại phòng mình, lại nhìn tấm ảnh đã cất giữ mười mấy năm rồi mới đóng hộp lại, đặt lại chỗ cũ rồi mới xuống Giản An vẫn đang cắt cắt thái thái trong bếp, Đường Ngọc Lan cầm theo thứ gì đó lôi kéo Lục Bạc Ngôn cùng đi vào, hai người đều khá sửng kệ là rau dưa hay thịt, đều được Tô Giản An cắt gọn gàng đặt lên đĩa, trông đủ màu sắc xinh xắn, khoai tây được cô cắt rất đều, kỹ thuật cắt tỉa có thể so với đầu bếp chuyên nghiệp."Giản An. . . . . ." Đường Ngọc Lan kinh ngạc hỏi, "Con không phải học về chuyên môn cắt tỉa chứ?""Mẹ, " Lục Bạc Ngôn nhắc nhở "Cô ấy là pháp y." Nghe nói cơ thể người Tô Giản An cũng có thể cắt gọn gàng xinh đẹp, một củ khoai tây thì tính là cái gì?Đường Ngọc Lan như sực tỉnh "Giản An à, nghe nói hôm trước trong tiệc rượu tiểu thư họ Trần cười nhạo con chỉ là pháp y? A, ngày nào đó ta phải mời cô ta đến xem kỹ thuật cắt tỉa của con, cam đoan cô ta về sau thấy con phải run rẩy gọi chị dâu."Tô Giản An cạn lời —— xem ra mẹ chồng cô cũng không phải người dễ Ngọc Lan lại hỏi Lục Bạc Ngôn "Bạc Ngôn, buổi tối hôm nay con không có việc chứ?"Lục Bạc Ngôn "Không có."Đường Ngọc Lan vừa lòng cười cười, tiến đến cạnh Tô Giản An thân thiết nói "Giản An, vậy tối nay hai đứa ngủ lại, ngày mai hãy về nhé?"Lục Bạc Ngôn nheo mắt, vội thừa dịp Đường Ngọc Lan không chú ý lôi kéo Tô Giản An, ý bảo cô tìm cớ từ Giản An đang vui mừng , làm sao nghĩ đến sẽ có vấn đề gì, kì quái nhìn Lục Bạc Ngôn, sau đó cười gật đầu "Vâng, dù sao hai ngày này con cũng không có việc gì." Cô chỉ muốn ở cạnh Đường Ngọc Lan nhiều việc đã không thể cứu vãn , Lục Bạc Ngôn ngược cảm thấy ung dung —— dù sao đến lúc đó, người sốt ruột chắc chắn không phải Ngọc Lan thật vui vẻ mặt tạp dề, bắt đầu nấu sườn, thịt bò hầm khoai tây, cá vược hấp, rau hẹ xào trứng, cải rổ xào, bốn món một canh rất nhanh đã được dọn ra. Đường Ngọc Lan yêu câu Tô Giản An nếm trước "Thử xem có giống đồ ăn mẹ con làm không. Mấy món này đều là món tủ trước đây của mẹ con ."Tô Giản An trước kia rất thích món thịt bò hầm khoai tây của mẹ, cô nếm thử món Đường Ngọc Lan làm , hương vị quả thực không có khác mắt có chút nóng lên, khóe môi lại tươi cười "Rất giống."Đường Ngọc Lan cười cười "Vậy bắt đầu ăn cơm đi."Tô Giản An ngồi xuống liền lễ phép múc cho Đường Ngọc Lan một bát canh, lại tự nhiên mà vậy cầm bát của Lục Bạc Ngôn lên "Uống canh."Lục Bạc Ngôn kinh ngạc nhìn người vợ nhỏ, lơ đãng nhìn thấy mẹ anh ngồi phía đối diện đang cười hí hửng, anh cũng chỉ cười nhẹ "Cám ơn.""Không cần khách sáo."Tâm trạng Tô Giản An tốt, mọi món ăn trên bàn đều trở thành mỹ vị, đây có lẽ là bữa ăn ngon nhất mà cô được ăn sau khi mẹ qua khi ăn xong, người làm bưng hoa quả tới, Đường Ngọc Lan nghiêm trang nhìn hai người "Giản An, Bạc Ngôn, có vấn đề mẹ phải nghiêm túc thảo luận với hai đứa.""Các con tính toán khi nào thì có con? Tên cháu trai cháu gái mẹ đều nghĩ xong rồi .""Phụt ——" Tô Giản An không thể kìm được, ngụm nước vừa uống vào miệng đều phun ra ngoài. Tô Giản An vừa rửa tay đi ra khỏi nhà vệ sinh, bất ngờ thấy một đôi nam nữ đang ôm sao nổi tiếng Hàn Nhược Hi, cùng giám đốc của Lục Thị, Lục Bạc Ngôn!Cô nhanh chóng trốn sau bức tường, tâm trạng hóng chuyện ló đầu nghe ngóng."Nghe nói cô ta chỉ là một pháp y, làm sao xứng đôi với anh?"Hàn Nhược Hi yên lặng nhìn Lục Bạc Ngôn, gương mặt xinh đẹp rất bình tĩnh, nhưng đôi đồng tử co rút đau đớn đã bán đứng cô Giản An bĩu môi, pháp y thì làm sao? Pháp y cũng là một nghề đáng để khoe khoang Bạc Ngôn hờ hững "Hai năm sau, anh sẽ ly hôn."Anh cuối cùng vẫn muốn kết hôn với người phụ nữ Nhược Hi chua sót cười "Em đã biết."Cô ta đeo kính râm, tao nhã xoay người rời đi, Lục Bạc Ngôn cất bước đi về phía phòng Giản An lúc này mới từ trong góc nhàn nhã đi ra, chớp chớp mắt "Ồ, hai người quả nhiên là một cặp nhỉ?" Kể từ khi Hàn Nhược Hi trở nên nổi tiếng, cô ta đã có tin đồn với Lục Bạc Ngôn. Nhưng cả hai chưa bao giờ thừa nhận chuyện tình cảm, cũng không phủ nhận, khiến người theo dõi rất ngứa cô đem tin tức này gửi đến những tòa soạn báo, có thể kiếm được bao nhiêu tiền nhỉ?Nghĩ nghĩ, Tô Giản An trở lại ghế ngồi, đẩy cửa ra đã thấy Lục Bạc thể không thừa nhận, người đàn ông này đúng là con cưng của trời, một đôi mắt phượng hẹp và sâu, mũi cao thẳng, môi mỏng mê người...... Các đường nét trên khuôn mặt của anh như được điêu khắc bởi một nghệ nhân giỏi đã dành cả cuộc đời để tạo hảo không chê vào đâu nét của anh rõ ràng và sâu hơn những người đàn ông phương đông bình thường, lộ ra vẻ lạnh lùng cứng rắn, kết hợp với vẻ mặt lạnh “người lạ chớ gần” cùng hơi thở cao quý lịch lãm, khiến anh nhìn qua vừa tôn quý mê người lại xa cách lạnh trách người thành công và kiêu ngạo như Hàn Nhược Hi, cũng phải quỳ gối trước Ngọc Lan thấy Tô Giản An trở về, vỗ nhẹ vào tay con trai "Bạc Ngôn, con nhìn con bé Giản An kìa, mười mấy năm trổ mã càng thêm xinh đẹp đúng không?"Lục Bạc Ngôn thản nhiên liếc Tô Giản An một cái, khóe môi nhếch lên, không rõ có suy nghĩ Giản An sờ sờ mũi, lễ phép cười cười, ngồi trở lại cạnh anh trai Tô Diệc cắn đũa, nghĩ vừa đến cảnh tượng vừa nhìn lén kia, đột nhiên ý thức được một vấn đề —— quên chụp ảnh, tạp chí cũng chỉ cho cô nhiều nhất 100 tệ làm phí cung cấp thông tin thôi, khóc......Tô Diệc Thừa huých tay Tô Giản An "Đây là tiệc cưới của em, chú ý hình tượng một chút."Tô Diệc Thừa không nói Tô Giản An cũng phải diễn —— cô chính là “người phụ nữ kia” trong miệng Hàn Nhược Hi, cũng là một nữ pháp y, ngày mai sẽ cùng Lục Bạc Ngôn lĩnh chứng kết cách đây vài phút, cô đi rửa tay trở về liền thấy Lục Bạc Ngôn đang ở cạnh người bạn gái tin đồn của mình, còn hứa hẹn với Hàn Nhược Hi Anh sẽ ly hôn với hôn nhân của cô bắt đầu thực sự...... Không giống người Ngọc Lan biết Lục Bạc Ngôn và Tô Giản An đã xa cách mười bốn năm, khó tránh khỏi sẽ có chút xa lạ, nên chu đáo muốn dành thời gian riêng tư cho họ "Giản An, phòng tổng thống trên lầu đã đặt trước cho hai đứa,đêm nay các con hãy ở nơi này, thương lượng lại chuyện ngày mai đi đăng ký. Diệc Thừa, phiền cháu đưa dì về."Tô Diệc Thừa rất có mắt nhìn, lập tức ga lăng kéo ghế cho Đường Ngọc Lan "Bạc Ngôn, hai người không cần đi ra ngoài, tôi sẽ đưa dì Đường an toàn trở về nhà."Dáng vẻ Tô Diệc Thừa anh tuấn, cử chỉ thành thục ổn trọng, không bao giờ nói năng vội vàng, khí chất nho nhã cao quý, ở trong cảm nhận của Tô Giản An, anh là người đàn ông tốt nhất, đáng tin cậy nhất thế giới. Để anh đưa Đường Ngọc Lan về nhà, cô đương nhiên yên giờ cô phải ở riêng với Lục Bạc Ngôn sao?Đường Ngọc Lan vỗ nhẹ tay Tô Giản An, từ ái nói "Giản An, con đừng khẩn trương, con và Bạc Ngôn cũng không phải không quen biết."Tô Giản An cười cô mười tuổi có gặp qua Lục Bạc Ngôn vài lần, sau đó Lục Bạc Ngôn ra nước ngoài, bọn họ cũng chưa từng gặp lại, cho đến hôm nay, đã là mười bốn năm trôi là sự quen biết kỳ lạ, phải không?Đường Ngọc Lan dặn dò "Hai đứa từ từ tâm sự, ngày mai đã là vợ chồng, phải trải qua cả đời. Bạc Ngôn, hãy chăm sóc cho Giản An."Nói xong, Đường Ngọc Lan liền cùng Tô Diệc Thừa rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lục Bạc Ngôn và Tô Giản Giản An nhớ tới lời hứa hẹn của Lục Bạc Ngôn với Hàn Nhược Hi —— hai năm sau, sẽ cùng cô ly cùng Lục Bạc Ngôn có thể trải qua cả đời? Hừm, có chút khó đoán......Hai người cũng không lên tiếng, bầu không khí yên tĩnh đến lạ lùng."Sao lại đồng ý kết hôn?" Sau một lúc lâu, giọng nói lạnh lùng của Lục Bạc Ngôn cũng vang lên."Hả?" Tô Giản An hơi bất ngờ "Dì Đường không nói với anh? Cha tôi muốn bắt cóc tôi uy hiếp anh trai, cho nên dì Đường muốn tôi và anh kết hôn, thành bà Lục, cha tôi ít nhất cũng sẽ kiêng nể." Như vậy, Tô Diệc Thừa có thể yên tâm làm những chuyện mình do này đã đủ chưa? Về lý do thực sự thì... xem ra không cần phải nói cho Lục Bạc Ngôn, cô cũng sẽ không nói cho bất cứ ai biết."Theo tôi trở về phòng." Lục Bạc Ngôn lạnh lùng ra Giản An ngẩn người, theo bản năng hỏi "Trở về phòng làm gì?"Lục Bạc Ngôn cong khóe môi "Trở về phòng, cô cảm thấy có khả năng làm gì?"Giọng nam trung cực kỳ quyến rũ, kết hợp thêm một số hiệu ứng đặng biệt,thì chắc hẳn hết sức mị hoặc mờ Giản An bối rối.

cô vợ mới cưới của lục thiếu